Đây chẳng còn là lời ẩn ý gì nữa, rõ ràng là đang ám chỉ chuyện khi đó Thẩm Khanh bị trẹo chân là có điều mờ ám.
Nếu Chử Linh Lung không hỏi thì chẳng xứng với cái gai trong lòng nàng ta vì chuyện sảy thai: “Nương nương biết được điều gì sao?”
Tần tần nói: “Bổn cung chỉ cảm thấy chuyện đó có chút kỳ quặc thôi. Giờ ngươi đang được sủng ái, về sau khó tránh có thai, cẩn thận một chút luôn là tốt.”
Trái tim Chử Linh Lung vì câu nói ấy của Tần tần mà bị nâng lên, kết quả lại bị nàng ta nhẹ nhàng buông xuống.
Sau đó Tần tần cũng không tiếp tục nói về đề tài ấy nữa, nàng ta đã không nói, tất nhiên trước mặt nàng ta, Chử Linh Lung cũng gác chuyện ấy lại. Đến lúc dùng bữa trưa, tất nhiên Tam công chúa sẽ sai người đưa mình trở về.
Tần tần còn cùng Tam công chúa chào hỏi Chử Linh Lung một lượt rồi mới rời đi.
Minh Túc vẫn luôn theo sát Chử Linh Lung, vừa nãy không tiện mở lời, giờ Tần tần vừa đi, nàng ta liền không nhịn được mà hỏi: “Quý nhân, ý của Tần tần nương nương là…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT