Hai người đi ngang qua quán cơm, Hạ Đông Thăng vô tình thấy cả nhà Vu Thanh Sơn đúng lúc đi ra từ quán cơm. Anh lập tức không khó chịu nữa, tăng tốc độ đạp xe, quyết định đi một con đường khác để về thôn.
Điền Ninh không nhìn thấy cả, chẳng qua cảm thấy mặc dù cô không nặng, nhưng cũng phải đến bốn mươi lăm cân. Người này chở cô cũng đạp nhanh được, chắc bình thường... có khả năng tiềm tàng chạy như gió lốc.
Sau khi về thôn, cô dành thời gian đọc sách nguyên tác một lần, quyết định chọn phần cao trào phiên dịch bảy tám nghìn chữ gửi cho nhà xuất bản. Vì thế cô còn lấy ra đèn cầy từng mua về mà mãi không nỡ dùng, vừa dịch vừa suy nghĩ bao giờ trong thôn có thể lắp điện.
Có lẽ là ông trời cũng đang giúp cô, ngày thứ hai cô nhắc tới mở điện, loa lớn trong thôn thét to. Trong thôn chuẩn bị bố trí cột điện, trai gái già trẻ bằng lòng làm việc có thể đi giúp đỡ kéo cột điện, nhà ai bằng lòng lắp điện thì cũng đi đăng ký.
“Mẹ, nhà chúng ta có lắp dây điện không?”
Lý Phượng Anh không đồng ý: “Xem người ta có lắp không đã.”
Điền Ninh suy nghĩ, dựa theo mức độ thích thể diện của bà ta, người ta đều lắp thì nhà mình cũng sẽ lắp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT