Trong đại sảnh Tụ Nghĩa Đường, im lặng như tờ.
Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nữ nhân mặc áo đỏ với khuôn mặt đầy vết đen giẫm lên mặt một tên tiểu lâu la, miệng phát ra tiếng cười ngây dại. Nàng chính là Tam đương gia của trại Thanh Phong, cũng là nữ nhân duy nhất trong đám thổ phỉ - độc nương tử Nguyễn Ngọc Trĩ.
Thực ra, Nguyễn Ngọc Trĩ vốn là một kẻ đáng thương. Vì gương mặt có vết đen, dung mạo xấu xí, nàng bị coi là sao chổi tai họa, ngay cả phụ mẫu cũng ghét bỏ, suốt ngày coi như trâu ngựa mà đánh chửi.
Khi trưởng thành, Nguyễn Ngọc Trĩ bị phụ mẫu bán cho một kẻ ngốc ở làng bên làm thê, chịu đủ ánh mắt khinh bỉ và sự ngược đãi của gia đình phu quân. Cuối cùng, không thể nhịn nhục thêm, nàng đã dùng độc giết chết cả nhà ba người của gã ngốc kia, sau đó thừa dịp đêm tối mò về nhà mẫu thân, tàn nhẫn giết chết phụ mẫu, rồi chạy trốn xuống phương Nam, tình cờ gia nhập trại Thanh Phong.
Dựa vào sự tàn nhẫn và thủ đoạn của mình, Nguyễn Ngọc Trĩ dần dần đứng vững trong trại Thanh Phong, thậm chí còn được Đồ Vạn Hùng xem trọng, truyền thụ cho một ít công phu quyền cước.
Nửa năm trước, Nguyễn Ngọc Trĩ nhập môn Luyện Tạng, ngồi vững vị trí tam đương gia.
“Cô nãi nãi tha mạng! Cô nãi nãi tha mạng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT