Lý Tứ Kim có vẻ đề phòng quá mức, khiến Hứa Vịnh Mai bực mình.
“Đây là đồ của nhà họ Hứa, tôi lấy đi để làm ăn kiếm tiền, sau này cũng là vì nhà họ Hứa. Sao lại nói là mang cho người ngoài chứ? Anh nhìn tôi như kiểu tôi định đi cướp của ai không bằng, chẳng lẽ tôi lại đi hại chính nhà mình sao?” Hứa Vịnh Mai lớn tiếng nói.
Lý Tứ Kim đáp: “Đồ này để dành sau này cho Gia Bảo, em lấy đi đổi tiền kiểu gì? Có phải lại lôi kéo gì với cái ông bà chủ kia không? Vịnh Mai à, em lấy đồ này đi, chẳng khác nào phung phí tâm huyết của sư phụ. Em thử hỏi xem Gia Bảo có đồng ý không?”
Nhưng lúc này Gia Bảo không có ở nhà, đương nhiên là không ai trả lời được.
Mà Hứa Vịnh Mai vốn đã quen tính mạnh mẽ trong nhà, trong mắt cô, con trai còn nhỏ chưa biết gì, còn cô và Lý Tứ Kim thì vẫn có thể tự quyết được.
Vả lại, cô họ Hứa, trong nhà này cô là người chính gốc của nhà họ Hứa, vậy thì tiếng nói phải lớn hơn Lý Tứ Kim. Miễn là cô thấy chuyện hợp lý, Lý Tứ Kim cũng nên ủng hộ.
Vì thế lúc này cô thật sự nổi giận: “Anh đúng là nói chuyện không lọt tai! Gia Bảo còn nhỏ, nó không hiểu chuyện, chúng ta làm ba mẹ thấy có cơ hội tốt thì chẳng lẽ không nên nắm lấy? Anh cái gì cũng đòi chờ con lớn rồi mới quyết, đến lúc đó cơm cũng nguội, gió Tây Bắc cũng chẳng còn mà uống đâu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT