Công thức đương nhiên là có. Những thứ gia truyền như vậy đều phải được truyền từ đời này sang đời khác. Đồ đang được cất giữ trong tay cô, nhưng chìa khóa lại do chồng cô – Lý Tứ Kim – giữ. Đó là quy định từ xưa, để cô trông coi giùm đời sau của nhà họ Hứa. Còn chìa khóa giao cho Lý Tứ Kim là để phòng cô lén xem.
Kỳ thực, cũng chẳng cần phải phòng kỹ đến vậy. Từ nhỏ cô đã không học làm bếp, đến cái nồi gang to dùng cho đầu bếp chuyên nghiệp cô cũng không thể khiêng nổi. Có học cũng chẳng ra gì.
Lúc này, vẫn phải đi tìm Lý Tứ Kim để bàn chuyện mới được.
Thế nhưng, trước mặt Tô tổng, Hứa Vịnh Mai không thể nói thật. Tổng giám đốc Tô tưởng cô là người thừa kế, nên mới giao cho cô cơ hội lần này. Nếu phát hiện ra cô lại không có quyền quyết định, chẳng phải sẽ lập tức mời cô ra ngoài sao?
Hứa Vịnh Mai là người nhạy bén, cô biết rõ, một cơ hội như vậy nếu để vuột mất thì sẽ chẳng có lần sau nữa.
“Có, công thức có, bảng hiệu cũng có, đều ở chỗ tôi cả,” Hứa Vịnh Mai đáp chắc nịch.
Tô Tầm nghe vậy thì mỉm cười. Có công thức, có người làm, như vậy là đủ rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT