Tô nhị bá nước mắt nước mũi lòng thòng ngẩng đầu, giọng buồn bã và oan ức: "Có phải cháu đã đi chợ đen không? Sao nãy không nói, đừng tưởng qua mặt được nhị bá! Hơn nữa nhị bá đang đau buồn thế này, cháu lại còn nghĩ đến chuyện lên núi hái hạt dẻ với Lư Đản!"
Tô Dĩnh: "..."
Trời, đầu óc của nhị bá quay nhanh thật đấy, không ngạc nhiên sao nhị bá làm kế toán đội!
Tô Dĩnh không muốn nghe nhị bá của cô lải nhải nữa, kiếp trước cô đã nghe không biết bao nhiêu lần rồi. Đặc biệt là khi nhị bá cô càng già lại càng nói nhiều, cứ lặp đi lặp lại những câu từ cũ rích, cô có thể thuộc lòng luôn rồi.
Tô Dĩnh hít một hơi sâu, quyết định chuyển chủ đề: "Đúng rồi nhị bá, chuyện này người đừng nói với mẹ cháu nhé. Tính mẹ cháu chắc nhị bá cũng biết ít nhiều, chuyện nhỏ mẹ không để ý nhưng nếu liên quan đến ba cháu thì không ổn đâu. Đừng để xảy ra chuyện gì, các em cháu còn nhỏ mà. Được rồi, cháu về nhà đây."
Nói xong, Tô Dĩnh không đợi nhị bá phản ứng,"vèo" một cái đã leo lên thang chạy mất.
Tô nhị bá: "..."
Vừa định nói Đại Nha này đã khác trước, trầm tính hơn nhiều... vậy mà chạy nhanh như thỏ!
Ông còn chưa nói hết lời!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT