Đi đường nhỏ dưới núi thì dễ đi hơn nhưng chậm, lại dễ gặp người đi lại giữa hai thôn, không an toàn nên Tô Dĩnh chọn leo qua hai ngọn núi đến nhà lão thần y.
Vùng này núi nhiều, cây cối rậm rạp, tuyết phủ trắng xóa, người lạ không quen địa hình dễ bị lạc.
Nhưng là người sinh ra và lớn lên ở thôn Thanh Sơn nên không thể lạc được, mọi người từ nhỏ đã chơi đùa ở chân núi, đi đường núi chỉ là chuyện nhỏ!
Đặc biệt là Tô Dĩnh còn có thêm một kiếp kinh nghiệm, leo núi rất nhanh, khi đến nhà lão thần y thì trời chưa tối hẳn.
Căn lều rách của lão thần y nằm dưới chân núi, thường không ai đến, hẻo lánh và lạnh lẽo nhưng Tô Dĩnh vẫn chờ một lúc, xác nhận không có ai quanh đó mới đến bên hàng rào gỗ hỏng gọi: "Lưu lão đầu ơi, ông có nhà không?"
Không lâu sau, một ông già nhỏ gầy, lưng còng loạng choạng bước ra: "Tìm ta có việc gì?"
Tô Dĩnh nhỏ giọng: "Khám bệnh không, một con gà mái!"
Cô một tay bế Tô Dụ, một tay kéo tấm vải phủ gùi ra một góc, lộ ra con gà mái đông cứng, mông hướng lên trời.
Ông già nhỏ gầy nhìn qua, ôi, đúng là gà mái! Đôi mắt vốn ti hí bỗng sáng rực lên! Lưng cũng không đau nữa, chân cũng không khập khiễng nữa, ông ta thẳng lưng, cao thêm nửa mét!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play