Tô Đại Lan phát điên, lập tức nhảy khỏi xe và chạy thật xa trước khi Chu Hữu Quang kịp phản ứng.
Thực ra lúc đó Cung Thục Trân đã ngủ, dù trước đó bụng cô ta có đau thật nhưng chỉ một lát sau là đã đỡ nhiều. Tuy nhiên cô ta không muốn cho người khác biết mình đã khỏe lại nên vẫn "ái da, ái da" rồi lim dim ngủ quên mất.
Tiếng hét của Tô Đại Lan làm Cung Thục Trân tỉnh giấc, cô ta lập tức định nổi giận. Nhưng khi nghĩ đến việc đại đội trưởng Vương Đại Lực vẫn đang ở đó, cô ta lại cố nén cơn giận, quay sang nói với Tô Đại Lan: "Chị dâu, chị làm gì vậy? Trời tối như thế này, không nên hù dọa phụ nữ có thai chứ!"
Tô Đại Nghiệp cũng góp lời: "Đúng vậy, chị à, không phải em nói chị, mà bao nhiêu năm rồi chị vẫn chưa có được chút điềm tĩnh nào cả."
Lúc này Tô Đại Lan còn tâm trí đâu mà giải thích, cô ta vội vàng nói: "Chúng ta về đến nhà rồi... về đến nhà rồi! Hữu Quang! Hữu Quang, chúng ta xuống đây thôi! Hai vợ chồng mình đến bệnh viện huyện cũng chỉ làm vướng thêm, ngày mai anh còn phải đi làm, hay là mình từ đây đạp xe về nhà đi..."
Chu Hữu Quang không vui lắm, vì ban đầu hai người đã bàn nhau xuống xe ở khu vực gần trụ sở xã, từ đây xuống thì vẫn còn một quãng đường dài phải đạp xe nữa! Nhưng Tô Đại Lan không quan tâm Chu Hữu Quang đang lẩm bẩm gì, cô ta run run, lấy hết can đảm bước đến trước xe la và lôi thẳng Chu Hữu Quang xuống.
Không chờ Chu Hữu Quang kịp phản ứng, Tô Đại Lan đã vội vàng lấy chiếc xe đạp từ trên xe la xuống, sau đó nhảy lên yên xe và bảo Chu Hữu Quang ngồi ra phía sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play