Diêu Tam Giang khẽ chạm vào Ninh Quyên hai cái rồi sau khi xác nhận tay mình chạm vào người thật có hơi ấm mới dè dặt hỏi: "Ninh Quyên... Ninh Quyên?"
Anh ta lo rằng đứng bên cạnh Ninh Quyên lâu quá, người khóc lóc có khi lại biến thành cái gì khác mất...
Ninh Quyên, giọng đã khản đặc vì khóc ngẩng đầu hỏi: "... Gì thế?"
Diêu Tam Giang cố gắng tìm một lý do để an ủi cô ấy: "Nếu cô sợ, sau này cứ làm gì thì đi cùng Tô Mậu và Tô Thành. Tô Dĩnh đã dặn tôi rồi, bảo là hai đứa nó đi đâu thì tôi cũng phải đi cùng. Thế nên ở nhà cô có hai con chó săn lớn bảo vệ, ra ngoài thì có tôi và hai đứa nhỏ đi cùng, chắc chắn sẽ không gặp nguy hiểm gì đâu!"
Lúc trước khi Tô Dĩnh nhờ Diêu Tam Giang chăm sóc hai đứa em, anh ta không cảm thấy đó là nhiệm vụ quan trọng. Nhưng sau sự việc hôm nay, Diêu Tam Giang mới nhận ra rằng... người nhà Tô đại bá quả thật là quá ghê gớm!
Dù là đồng hương, dù đến từ thành phố khác nhau nhưng Diêu Tam Giang cũng phần nào đoán được rằng có lẽ Ninh Quyên đang sợ gặp phải chuyện tương tự nên anh ta nghĩ rằng lời an ủi này sẽ giúp cô ấy bớt căng thẳng.
Quả nhiên sau khi nghe xong, Ninh Quyên cảm động nghẹn ngào đáp: "Cảm ơn anh, đồng chí Diêu! Anh thật tốt!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT