Mấy đứa trẻ đều cúi đầu nhìn xuống bên cạnh...
Lúc này đôi chân nhỏ bé của Tô Dụ đang chạy với tốc độ cực nhanh, nhanh đến nỗi người khác khó mà nhìn rõ nhưng gương mặt Tô Dụ vẫn rất nhẹ nhàng, đỏ hồng đầy sức sống và giọng nói của cậu không hề run khi trả lời.
Tô Dụ cười: "Em không mệt đâu, Lưu lão đầu bảo em nên vận động nhiều hơn. Từ Tết đến giờ sáng nào em cũng chạy bộ, cả Tô Tiểu Ngũ và Tô Tiểu Lục cũng chạy cùng em mà!"
Lưu lão đầu là một vị thần y ở thôn bên cạnh. Mùa xuân năm nay, Lưu Lan Hương đã đưa bọn trẻ đi khám một lần nữa. Sau một mùa đông bổ sung nhiều thịt, tình trạng sức khỏe của mọi người đều được cải thiện nhưng thể trạng yếu của Tô Dụ từ trong bụng mẹ vẫn còn khá nghiêm trọng, vì thế cậu được Lưu lão đầu căn dặn nhiều nhất.
Nhưng tất nhiên, lý do Lưu lão đầu chú ý đến Tô Dụ nhiều như vậy cũng vì một số ý định khác, mà ông ấy đã kìm nén không nói ra.
Thực ra đôi khi chỉ cần ai đó cư xử bình thường, người xung quanh cũng sẽ cảm thấy "Có lẽ mình đã nghĩ nhiều quá".
Ví dụ như lúc này, Tô Mậu đã thêm lời khẳng định.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play