Nhìn xem, Lư Đản đúng là một cậu bé tốt bụng. Lưu Lan Hương chắc chắn sẽ không đánh Lư Đản vì cậu ấy ở nhờ, nhưng bà sẽ không ngần ngại đánh bốn đứa con ruột của mình.
Nhưng Tô Dĩnh nói: "Mấy đứa không nói thì mẹ chị sẽ không biết đâu."
Tô Mậu lập tức nói: "Chị ơi, em không nói!"
Tô Dụ cười tươi: "Không nói không nói!"
Lư Đản lúng túng nói: "Em... em chắc chắn sẽ không nói, nhưng lỡ cha mẹ em hoặc anh chị em có hỏi thì sao..."
Tô Dĩnh phẩy tay đầy tự tin: "Đến lúc đó hẵng tính, lúc đó bọn mình cũng đã về rồi, chẳng có vấn đề gì cả, sợ gì chứ?"
Lư Đản: "..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play