Người đời thường nói, khoa cử thời cổ chẳng dễ dàng gì. Lâm Viễn Thu nghĩ chỗ khó nhất e là việc đi lại và phải thường xuyên bôn ba trên đường.
Tỉ như mấy lần trước thi hương ở huyện và phủ, lần này thi viện cũng phải đến nha môn báo danh trước khi thi. Một lượt đi, một lượt về là hai chuyến, rồi đến ngày thi lại thêm hai chuyến đi đi về về nữa.
Phải biết rằng, xã hội cổ đại nào giống hiện đại hơn trăm dặm chỉ cần chạy xe một tiếng đồng hồ là tới. Nhưng ở đây, dù có ngồi xe ngựa, cũng phải xóc nảy trên đường mấy canh giờ mới đến nơi.
Đó mới chỉ là công sức bỏ ra để đi thi. Nếu tính luôn chi phí bạc tiền, ắt sẽ hiểu vì sao không ít nho sinh thi vài lần rồi dứt khoát bỏ cuộc.
Chưa kể đến chuyện ăn uống, nghỉ trọ mỗi lần, chỉ riêng tiền nhờ lễ sinh làm người bảo lãnh cũng tốn một khoản không nhỏ.
Tỉ như lần này, vì lễ sinh phải ở lại phủ thành cho đến khi kỳ thi kết thúc mới được rời đi, thành thử tiền bảo lần này cao hơn hẳn mấy kỳ trước, tận sáu lượng bạc.
Sáu lượng bạc đấy, thêm vào một hai lượng nữa là đủ mua một mẫu ruộng nước loại tốt rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT