Dưới ánh đèn dầu, màn thầu trắng đặc biệt toả sáng, mọi người trong phòng xem mà há hốc mồm, nhất là mấy đứa nhỏ, mắt chỉ dính vào cái bánh trắng phếu thôi.
Ngô thị giật mình, “Ôi, ở đâu ra nhiều màn thầu vậy, lão tam, con lấy đâu ra a?”
Chẳng lẽ hôm nay nó đi làm được trả công bằng màn thầu? Nhưng màn thầu to như vậy một cái chắc cũng phải hai văn tiền. 
Ngô thị bước lên đếm thử, ôi cũng phải hai mươi cái, thằng ba làm việc gì mà kiếm được nhiều vậy.
Thấy lão nương của mình đang ngẩn người, Lâm Tam Trụ đắc ý lắm, y cười nói, “Hôm nay con trai người vận khí tốt, vừa đến trấn trên liền gặp ngay lão gia nhà nọ có con trai, nào là rải tiền mừng, nào là tặng màn thầu, thật là náo nhiệt a.”
Vừa nghe nhiều màn thầu như vậy mà lại cho miễn phí, Ngô thị nhịn không được cầm lấy một cái ước lượng, bánh này cũng cỡ bốn lạng một cái, ai u, nhà này cũng hào phóng quá đi.
Chưa đâu, lão gia Hà phủ đó còn rải ước ba sọt tiền đồng nữa đấy.
Lâm Tam Trụ đang chuẩn khoe khoang bản lĩnh đoạt tiền đồng của y thì lại nghe Phùng thị đứng ở sau kêu lên, “Tướng công, áo khoác chàng sao rách rồi!”
Rách hả, Lâm Tam Trụ giờ tay ra sau sờ sờ, rách một đường này, chắc do vác mấy bao lương thực hôm nay làm rách.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play