Hắn là thiếu gia nổi tiếng ăn chơi ở đế đô này.
- Tôn Khải Tường! Hôm nay bổn công tử không có rảnh mà chơi cùng ngươi, nhanh cút đi cho ta!
Mặc dù Tiếu Tiểu Long lớn lên nhìn có chút giống tiểu nương pháo nhưng khi tức giận vẫn mang theo cảm giác không giận tự uy.
Nhưng mà tên Tôn Khải Tường kia cũng không để ý những lời đó mà vô cùng phẫn chấn ôm bả vai hắn, ngả ngớn híp mắt, nhìn chằm chằm vào người đang mang mạng che mặt bên cạch Tiếu Tiểu Long, bỗng nhiên cái mắt nhỏ kia trợn to, giống như hắn đã phát hiện ra một đại lục mới vậy!
- Ôi! Ta đi! Hóa ra là Yên Vũ nhị tiểu thư! Tiểu sinh đã vô lễ rồi.
Rất hiển nhiên, Tôn Khải Tường đã phát hiện ra thân phận của Tiếu Yên Vũ rồi, cả người lập tức không thể giữ được bình tĩnh, nữ thần trong mộng đã ở ngay trước mặt, nếu như không trêu chọc một phát thì hắn thấy có lỗi với cái danh hoàn khố này rồi.
- Tránh ra.
Tiếu Yên Vũ thản nhiên nói, câu chữ cực kỳ ngắn gọn.
Tôn Khải Tường vô cùng phấn chấn, vốn muốn đến gần để nói thêm vài câu nhưng lại nghe thấy cái ánh mắt lạnh như băng đáng sợ kia thì toàn thân lập tức phát lạnh, nhớ đến thực lực đáng sợ của Tiếu Yên Vũ.
Hệ thống tu luyện của Tiềm Long Đại Lục đã trải qua ngàn năm phát triển, cho đến bây giờ đã được chia ra làm mười cấp bậc.
Người tu luyện trên Tiềm Long Đại Lục này từ hài đồng năm tuổi cho đến lão già 80, gần như nhà nhà đều tu luyện, nhưng mà vì có thiên phú khác nhau cho nên thành tựu cũng bất đồng.
Dựa theo đẳng cấp khác nhau của tu sĩ mà chia làm chin cấp:
Nhất phẩm Chiến Sĩ, nhị phẩm chiến sư, Tam phẩm chiến cuồng, Tứ phẩm Chiến Linh, Ngũ phẩm Chiến Vương, Lục phẩm Chiến Hoàng, Thất phẩm Chiến Thánh,Bát phẩm Chiến Thần, Cửu phẩm Chí Tôn.
Mà phía trên cửu phẩm còn có thập phẩm nhưng cái đó không phải là người bình thường có thể động chạm đến rồi.
Tiếu Yên Vũ với tư cách là tài nữ của đế đô, là thiên tài tu luyện, mới có mười tám tuổi mà đã đạt đến Tứ phẩm Chiến Linh, so với em của nàng là Tiếu Tiểu Long thì cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.
Mà ngay cả Đại tướng quân Tiếu Mông cũng thường xuyên cảm thán nếu như Yên Vũ là con trai thì tốt biết bao.
Tồn Khải Tường chẳng qua chỉ là một gã hoàn khố, tu vi bằng với Tiếu Tiểu Long khi chưa đột phá là Nhị phẩm Chiến Sư, cho nên hắn đối với Tiếu Tiểu Long không sợ hãi nhưng nếu đối mặt với Tứ phẩm Chiến Linh thì được rồi… nam nhân co được giãn được!
Tiếu Tiểu Long hừ lạnh một tiếng, đuổi kịp Tiếu Yên Vũ đã đi xa, thân ảnh của hai người rất nhanh đã biến mất.
Tồn Khải Tường sờ lên má, cái mắt híp kia nhíu lại gần như thành một khe hẹp, thấp giọng nói vào tai một “vị” chó săn bên cạch, vị này lập tức ly khai, Tôn Khải Tường cũng cực kỳ phấn chấn (thoáng một phá bả vai: không hiểu, đoạn trên cũng có câu này nhưng nghĩ là nó ôm bả vai), cười gian một tiếng, đi về phía mà Tiếu Tiểu Long cùng Tiếu Yên Vũ.
…
Sau một giấc ngủ thì người hệ thống muốn cạo chết là Bộ Phương đang không nhanh không chậm mở cửa.
Chú chó mực vẫn ghé vào cửa ra vào như trước, thấy Bộ Phương đang mở cửa thì lười biếng mở mắt khẽ liếc nhìn hắn rồi lại tiếp tục nằm sấp xuống.
- Trong bảy ngày phải bán 100 phần cơm chiên trứng, mười bàn rau xào hoặc mười bàn mỳ khô… Hệ thống, ngươi cảm thấy cái quán ăn nhỏ bé, văng vẻ này của ta có khả năng đạt tới cái kỳ tích đó hay sao?
Bộ Phương dịch một cái ghế ra gần cửa ra vào, nằm co lại trên ghế, trong đầu hắn đang đấu tranh cùng với hệ thống.
- Thiếu niên! Nếu ngươi muốn làm Trù Thần đỉnh cấp trong thực vật liệm của Huyền Huyễn Thế Giới thì phải có lòng tin đối với tài nấu nướng của mình, phải tin tưởng là ngươi có thể chinh phục toàn bộ thế giới đấy!
Hệ thống vẫn rất nghiêm túc động viên cho hắn.
Bộ Phương liếc mắt nhìn, trước khi chinh phục thế giới thì ta phải tắm nắng cái đã.
Ánh sáng mặt trởi chiếu xuống người kết hợp với cái cảm giác lười biếng thì dù mới tỉnh những Bộ Phương lại có cảm giác buồn ngủ rồi.
- Lão bản! Ta lại tới rồi đây! Ta thích cái món cơm chiên trứng của ngươi mất rồi!
Bộ Phương vuawf mới nhắm một con mắt đã bị một tiếng của tiểu nương pháo làm cho tỉnh lại, bộ mặt không biểu tình ngẩng đầu nhìn lên, đúng là tên tiểu nương pháo ăn hết cơm chiên trứng hôm qua.
Ồ! Bên cạch hắn còn có một người dù đang mang mạng che mặt nhưng Bộ Phương liếc qua là biết đối phương là một nữ tử! Trước lồi, sau vểnh lên … dáng người rất không tồi.
Tiểu Tiểu Vũ nhíu nhíu mày, đánh giá thoáng qua một phát quán ăn nhỏ mà Tiếu Tiểu Long mang nàng đến, cái quán ăn này lại mở ở chỗ sâu trong một cái hẻm mà không người nào thèm hỏi thăm kia lại có thể làm ra cái cơm chiên trứng thần kỳ kia?
- Ngươi là lão bản của cái quán ăn này?
Tiếu Tiểu Vũ khẽ mở cặp môi đỏ mọng hỏi.
Thanh âm của nàng rất êm tai, không to không nhỏ, khoan thai uyển chuyển, cực kỳ dễ nghe.
- n.
Bộ Phương bình tĩnh gật đầu.
Tiếu Yên Vũ cũng không nói nữa, bước vào trong, quán ăn rất sạch sẽ, ngón tay thon dài của Tiếu Yên Vũ sờ qua bàn ăn cũng không có xuất hiện một chút bụi, hơn nữa phong cảnh của quán cực kỳ ấm áp, khiến cho Tiếu Yên Vũ có chút thỏa mãn.
Quán mặc dù nhỏ mở ở một chỗ vắng vẻ nhưng thiết kế rất có tâm, rất ấm ấp, vệ sinh cũng rất sạch sẽ.
Tiếu Yên Vũ đã dò xé xong cảnh vật xung quanh, ánh mắt nàng rơi vào trên thực đơn bằng ván gỗ được treo trong quán kia, lập tức đôi mi thanh tú của nàng nhảy lên, đôi mắt trong veo hiện lên một biểu tình không thể tưởng tượng nổi.
Thật đúng như Tiểu Long nói, một chén cơm chiên trứng bán giá… một nguyên tinh. Ôi chao! Cái cơm chiên trứng phiên bản vip kia lại còn bán giá mười nguyên tinh? Thằng này đúng là đầu đất đi à nha!
- Lão bản, hôm qua còn chưa có cái món cơm chiên trứng phiên bản vip cơ mà? Sao hôm nay lại có?
Tiếu Tiểu Long có chút kinh ngạc nhìn cái giá mười nguyên tinh mới có thể ăn được cơm chiên trứng với giá trên trời này.
- Ah, ngày hôm qua ta quên không viết, nhưng may là có bạn nhắc nhở, thiếu đi món chính là cơm chiên trứng vip này, tu vi cần đạt tối thiểu là Tam phẩm Chiến Cuồng thì mới có tư cách ăn.
Bộ Phương ngáp dài một cái, mặt không biểu tinh nói.
Ăn cơm chiên trứng còn có hạn chế tu vi? Tiếu Yên Vũ lập tức nổi lên hứng thú, nàng nhìn cái món cơm chiên trứng vip này đặc biệt hiếu kỳ.
- Tiểu Long, ngươi đem theo bao nhiêu nguyên tinh?
Tiểu Yên Vũ hỏi Tiểu Long.
Tiểu Long ngẩn ngơ trả lời:
- Mười miếng.
- n, rất tốt.
Tiếu Yên Vũ thỏa mãn gật đầu, vung tay lên, lập tức một cái túi thêu hình mẫu đơn xuất hiện trong tay nàng.
- Lão bản, cho ta một phần cơm chiên trứng phiên bản vip.
Tiếu Yên Vũ bình tĩnh nói.
- Tốt, ngài chờ một lát.
Bộ Phương nghe thấy đối phương rõ ràng chọn món cơm chiên trứng phiên bản vip thì nội tâm lập tức vui vẻ nhưng trên khuôn mặt vẫn bất động thanh sắc, hắn muốn bảo trì hình tượng đầu bếp nam thần lạnh lùng trước mặt mỹ nữ.
Mặt mũi Tiếu Tiểu Long lúc này xám như tro, biểu lộ một bộ mặt luyến tiếc, ai oán nhìn Tiếu Yên Vũ.
Bộ Phương quay đầu đang chuẩn bị tiến vào phòng bếp thì đột nhiên ở cửa ra vào truyền đến thanh âm “Chậc chậc” khiến người ta ghét bỏ làm cho bước đi của hắn phải ngừng lại.
- Chậc chậc chậc! Đệ nhất tài nữ của Thanh Phong Đế Quốc lại chạy đến một quán ăn chim không thèm ỉa này để này một chén cơm chiên trứng? Ôi, chết cười ta mất thôi!
Tôn Khải Tường (vô cùng phấn chấn lấy bả vai: đây là lần thứ 3 có câu này nên biên xem thế nào làm hộ) vô cùng phấn chấn, rung đùi đắc ý bước chân vào quán ăn.
- Vũ Yên nhị tiểu thư, ngươi rất thích ăn cơm chiên trứng sao? Tốt! Bổn công tử mời ngươi ăn! Lão bản, làm cho ta mười chén cơm chiên trứng, không đủ lại làm thêm.