Sau khi ăn uống no đủ, tiểu điếm bắt đầu buôn bán mỗi ngày.
Bộ Phương mở cửa thanh đồng, tiếng động kẽo kẹt nặng nề vang vọng, quanh quẩn bốn phía.
Khi đại môn mở ra, ánh mắt trời chiếu vào, tia nắng ấm dào dật bao phủ lên người Bộ Phương, khiến Bộ Phương không nhịn được nheo mắt lại.
Ngoài tiểu điếm, dòng người đã đến không ít, hiện tại cửa hàng đan dược khu vực này đều thừa dịp thời điểm quán ăn không buôn bán, nắm chắc thời gian tiêu thụ một ít đan dược.
Bởi vì tiểu điếm, giá cả đan dược của bọn họ đều đặc biệt thấp, như vậy có thể hấp dẫn không ít khách hàng tiến đến. Tuy kinh doanh khá gian nan nhưng cũng không lỗ vốn.
Đương nhiên, nhóm khách hàng đi vào khu vực này vẫn có người đơn thuần mua đan dược. Tuy hiện giờ ở Thiên Lam Thành cũng đã có một ít đồn đãi về quán ăn Vân Lam. Nhưng đại đa số người vẫn không biết, dù sao Thiên Lam Thành cũng không nhỏ, phạm vi phi thường lớn. Khu vực của quán ăn Vân Lam là khu vực của gia tộc Nam Cung. Ở Nam Cung Thành, ngoài gia tộc Nam Cung còn có rất nhiều gia tộc lớn. Giống như Lâm gia và Trương gia, còn có phủ thành chủ, cùng với một vài gia tộc nhỏ,… Những gia tộc này cùng nhau hình thành thành thị phát đạt.
Làm một quán ăn tại phạm vi nhỏ, thanh danh của quán ăn Vân Lam này kỳ thật cũng không quá lớn. So với một vài cửa hàng đan dược cao cấp, tiếng tăm không đáng nhắc tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play