Trong suy nghĩ của đám quý tộc thì quán ăn ở Thành Hư Vô là điều cấm kỵ. Tất cả chỉ có thái độ chờ xem, thậm chí có nhiều người muốn phá hủy quán ăn này. Tín ngưỡng của bọn hắn đối với Nữ Vương Nguyền Rủa là không gì có thể sánh kịp.
Đương nhiên Bộ Phương cũng cần nghĩ đến việc làm thế nào để phát triển danh tiếng của quán ăn. Khiến đám người ở Thành Hư Vô tiếp nhận quán ăn này, phải cần một món ăn nào đó thay đổi nhận thức của mọi người. Về phần làm món ăn nào thì Bộ Phương tạm thời chưa nghĩ đến. Hắn cũng không vội.
Thực ra thì đạt tới thực lực bây giờ, thời gian đối với bọn hắn cũng không được tính là gì rồi, cuộc đời của bọn hắn dài đằng đẵng.
Trong quán ăn, Bộ Phương kéo một cái ghế, nằm thoải mái. Hắn từ từ nhắm hai mắt lại, thở đều.
Quán ăn vô cùng vắng vẻ, không một ai lui tới. Liên tiếp vài ngày như vậy, Bộ Phương cũng đã nghĩ ra cách.
Hắn muốn nấu một món ăn có mùi thơm cực hạn. Dùng mùi thơm này thu hút sự khao khát nguyên thủy nhất của con người đối với mỹ thực.
Nhưng mà…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play