Mức sống ở đây so với phủ tổng binh ở Hợp Châu cũng chỉ hơn một chút, Mạnh Hoan vốn là sinh viên, tự nuôi thân đã vất vả còn muốn nuôi hắn, chắc chắn rất áp lực.
Lận Bạc Chu đưa điện thoại lại cho Mạnh Hoan.
“Tối nay ăn xong, về nhà chúng ta xem kỹ lại.”
Mạnh Hoan gật đầu, cảm thấy điều quan trọng nhất là phải khiến Lận Bạc Chu vui.
Khi xuyên vào truyện, Lận Bạc Chu chăm lo cho cậu từng miếng ăn giấc ngủ, giờ hắn sang thế giới cậu, không lý nào lại để hắn ăn uống kham khổ?
Ai đó từng nói, yêu một người sâu sắc nhất là biết xót xa cho họ. Mạnh Hoan chính là như vậy, đặc biệt xót xa cho người đến từ thời phong kiến như hắn, chưa từng trải nghiệm đồ ngon vật lạ. Đến rạp chiếu phim, bắp rang 20 tệ một phần, gà rán 30 tệ một phần, Mạnh Hoan gom như bão cuốn.
Lận Bạc Chu học cách gọi món, mua vé, xếp hàng, chẳng bao lâu Mạnh Hoan ôm một đống đồ ăn chạy tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play