Vùi đầu xuống, chỉ nhìn thấy xoáy tóc trên đỉnh đầu, Mạnh Hoan vừa nói vừa ấp úng, lộ ra một chút xấu hổ.
Dáng vẻ như muốn mà lại thôi, đầy dụ hoặc như thế khiến Lận Bạc Chu không nhịn được khẽ cong khóe môi, mí mắt khẽ nâng: “Là dùng khi... làm chuyện đó sao?”
Mạnh Hoan “ừ” mạnh một tiếng, tiếp tục cúi đầu ăn cơm, giọng mơ hồ qua hàm răng: “Đợi hàng tới rồi... xem thử cách dùng…”
Giọng càng lúc càng nhỏ, trong phòng lặng ngắt như tờ.
Lận Bạc Chu cầm đũa bằng một tay, khẽ mím môi, suy nghĩ một lúc rồi đặt đũa xuống, giọng bình thản: “Vậy chiều nay không ra ngoài nữa sao?”
“…Không ra ngoài cũng được.” Mạnh Hoan ho nhẹ: “Vậy có ổn không?”
Vợ của Lận Bạc Chu khá thích tiếp xúc cơ thể với hắn, thuộc kiểu bám người, mê ôm ôm hôn hôn, còn rất thèm cơ thể hắn. Mỗi lần được Lận Bạc Chu hôn vài cái là đầu óc mơ màng, không phân biệt được phương hướng, nói cậu là tiểu sắc quỷ cũng không sai chút nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT