Thánh chỉ được trải trên bàn, Trần Khước cúi đầu cung kính cầm bút viết, mấy tia sáng lờ mờ xuyên qua khung cửa sổ chiếu lên lớp bụi giữa giá sách.
Tuyên Hòa Đế đau đớn không muốn sống, ngã lăn dưới đất, nước mắt gần như cạn khô. Lúc này, Lận Bạc Chu mới từ bi mà nói: “Tuyên thái y.”
“Có thần, vương gia.”
Trong nội các im phăng phắc, ai nấy đều căng thẳng chờ thánh chỉ được soạn xong. Sau khi soạn thảo, thánh chỉ sẽ được chuyển qua Lục bộ để truyền cho bách quan. Nhưng trước khi đăng cơ chính thức vẫn có thể xảy ra biến cố. Ví dụ như Tuyên Hòa Đế tuyên bố mình bị Lận Bạc Chu ép buộc nhường ngôi, kêu gọi quần thần cứu giá thì chiếu thư nhường ngôi này cũng sẽ vô hiệu.
Trong thời gian này, Lận Bạc Chu sẽ giam lỏng vị hoàng đế bị phế, cắt đứt mọi khả năng y có thể liên hệ với bất kỳ quan viên nào, cho đến khi hoàn tất lễ đăng cơ.
Bùi Hi Di từ thượng bảo ty mang đến ngọc tỷ: “Vương gia, truyền quốc tỷ đến rồi.”
Ngọc tỷ truyền quốc, một khối ngọc không lớn không nhỏ, mang ý nghĩa:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play