Mồ hôi lạnh chảy dọc theo gương mặt y, trong nỗi sợ hãi tột cùng, y chỉ biết cầu xin tha thứ: “Trẫm biết sai rồi, trẫm nhất định sẽ thay đổi…”
“Bệ hạ không hề biết sai.” Lận Bạc Chu nói: “Trải qua bao nhiêu chuyện như vậy, nếu bệ hạ chịu suy nghĩ, đã sớm nên nghĩ thông suốt.”
Hắn cầm trường đao bước tới, giày dẫm lên thảm, để lại từng vết máu.
Hắn tiến gần đến long ỷ của Tuyên Hòa Đế: “Chỉ tiếc là, tâm của bệ hạ chưa từng đặt vào việc trị quốc.”
“...Ngươi, ngươi muốn làm gì?!”
Đồng tử của Tuyên Hòa Đế co rút, thân thể lùi về sau, đột nhiên kéo một cung nữ lên che trước người như một tấm chắn, như thể làm vậy có thể thoát khỏi cái chết: “Lận Bạc Chu, ngươi không thể giết vua!”
Cung nữ trợn to mắt nhìn Lận Bạc Chu, hét lên thảm thiết, nước mắt chảy ròng, đáy mắt đầy hoảng loạn: “Vương gia tha mạng! Vương gia tha mạng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play