Cửa phòng được Đỗ Kiến chậm rãi đẩy ra, vì trời đã tối dần, trong phòng đã thắp sẵn đuốc đèn.
Giang Vọng Tân bước vào dưới ánh nến, thoáng nhìn thấy bóng dáng cao lớn đứng cạnh giường, chỉ mặc một chiếc áo trong màu đen, quay lưng về phía cậu.
Có lẽ vừa tắm xong, tóc chưa lau khô, nước nhỏ tí tách xuống sàn.
Giang Vọng Tân nhíu mày, đặt bát canh giải rượu xuống, cầm khăn khô bước tới: “Ca, sao huynh không lau tóc?”
Giang Nam Tiêu nghiêng người, giọng khàn vang bên tai cậu: “Đi đâu vậy?”
Giang Vọng Tân ngẩng lên chạm mắt hắn, cảm thấy huynh trưởng vẫn chưa tỉnh rượu, bèn nói: “Đi lấy canh giải rượu cho huynh. Ca, mau uống đi, ta lau tóc cho huynh.” Với tình trạng này, cậu không nghĩ hắn còn có thể dùng nội lực tự hong khô tóc như mọi khi.
Nói rồi, Giang Vọng Tân tiến gần, dễ dàng kéo huynh trưởng ngồi xuống ghế, còn mình đứng phía sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play