Khi Giang Vọng Tân tỉnh dậy, xe ngựa đã vào thành, đang hướng về hầu phủ ở phía đông thành.
“Tỉnh rồi?” Giọng nói vang lên từ phía trên đầu.
Giang Vọng Tân mở mắt, lập tức đối diện với lồng ngực rộng rãi của huynh trưởng.
Cậu ngẩng đầu, Giang Nam Tiêu cười nhạt nhìn lại, giọng điệu thoải mái, đuôi giọng mang theo chút lười biếng đặc trưng của hắn: “Đệ mà không tỉnh lại, ta định bế đệ xuống xe luôn đấy.”
Giang Vọng Tân nghe ra ý trêu chọc, bình thản đáp: “Tỉnh rồi cũng có thể bế mà.”
Giang Nam Tiêu khựng lại, đưa tay ấn nhẹ lên má cậu: “Suýt thì quên mất, A Thủy nhà ta giờ không còn là quân tử nữa rồi.”
Giang Vọng Tân thấy hắn nhắc lại chuyện cũ, không khỏi nhớ đến lần cậu bị Thi Vô Miên làm cho khó chịu – chính huynh trưởng đã bế cậu về thôn trang. Cậu lại nghi ngờ: “Ca… huynh cố ý đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT