“Haha, ngươi có thấy vẻ mặt vừa rồi của Trương Y không? Ha ha ha ha, lúc ngươi nói chỉ biết sơ sơ thôi, mặt của hắn đỏ như gan heo vậy.” Vệ Hằng cười hả hê, dù người ra mặt là Giang Vọng Tân, nhưng cảm giác như chính mình vừa cho Trương Y một bạt tai, trên mặt đầy vẻ đắc ý.
Giang Vọng Tân lắc đầu, những lời vừa rồi cậu nói với Trương Y không phải là lời suông. Kỹ thuật bắn cung của cậu quả thực không thể coi là xuất sắc, chỉ là so với đám công tử ham chơi kia thì xem như tạm ổn mà thôi.
Vệ Hằng cười hắc hắc: “Ngươi đừng khiêm tốn, tài bắn cung của ngươi còn giỏi hơn cả đại ca ta nữa.”
Nghe hắn nhắc đến "đại ca", Giang Vọng Tân theo bản năng tìm kiếm bóng dáng Giang Nam Tiêu, đưa mắt nhìn một vòng xung quanh. Cuối cùng, cậu cũng trông thấy thân ảnh đối phương dưới một gốc cây đại thụ, bước chân không khỏi nhanh hơn.
Giang Nam Tiêu cũng đang nhìn về phía cậu. Thấy Giang Vọng Tân chạy về phía mình, khóe môi hắn khẽ cong.
“Ca!” Giang Vọng Tân gọi một tiếng.
Vệ Hằng cũng đi theo. Hắn còn định nói thêm vài câu với Giang Vọng Tân, nhưng thấy đôi mắt người kia như phát sáng, khóe miệng cũng nở nụ cười, khác hẳn khi cười với hắn, trông đặc biệt…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT