Hai ngày nay, huynh trưởng càng thêm làm càn.
Giang Vọng Tân bị trói chặt phía sau, im lặng suy nghĩ, nhưng có lẽ là vì không gặp được Huệ Cảnh thiền sư. Nghĩ đến đây, Giang Vọng Tân vẫn không có bất kỳ hành động phản kháng thừa thãi nào, cũng… không muốn phản kháng.
Hậu quả của việc để người ta hồ nháo một đêm, là cậu lại hiếm khi bị nhiễm chút phong hàn.
Không bao lâu sau, Tái Thanh Chính được gọi tới. Sau khi khám xong cho cậu, cậu ta bắt đầu hùng hùng hổ hổ, nhưng vừa mới nói được một lời, Giang Nam Tiêu đã tan triều trở về.
Tái Thanh Chính nhìn thấy hắn, định lặng lẽ rời khỏi nơi “thị phi” này, nhưng lại bị gọi lại trước khi ra khỏi cửa.
Giang Nam Tiêu đầu tiên là liếc nhìn người trên giường, đáy mắt lóe lên một tia đau lòng. Cuối cùng hắn vẫn đưa Tái Thanh Chính ra ngoại điện nói chuyện gì đó trước. Cuối cùng, Tái Thanh Chính với vẻ mặt kinh ngạc rời khỏi Thừa Cùng Cung, ánh mắt dần trở nên nghiêm nghị.
Đợi cậu ta đi rồi, Giang Nam Tiêu mới quay trở lại nội điện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT