Không nghĩ về Nhị Tân, hắn còn có thể nghĩ về cái gì?
Bên này, trong lều chính chỉ còn lại Giang Vọng Tân và Giang Nam Tiêu, không thiếu được lại là một phen ân ái. Sau lần trước, Giang Nam Tiêu có thể phát hiện. Trọng Trạch của hắn so với lần trước còn chủ động hơn, rõ ràng vẫn là bộ dáng xấu hổ đỏ mặt. Có những lời thậm chí không cần hắn dạy, Giang Vọng Tân cũng có thể tự động nói ra. 
Yết hầu Giang Nam Tiêu trượt xuống, mân mê vành tai người kia, khẽ hỏi: “Cơ thể sao rồi?”
Giang Vọng Tân: “Đã khỏe.” 
Giang Nam Tiêu đang định gật đầu. 
Chỉ nghe Giang Vọng Tân lại nói: “Có thể làm.” 
Trong nháy mắt, ánh mắt Giang Nam Tiêu liền sâu thẳm lại. Hắn không nói gì, cũng không làm gì. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play