Thẩm Khuynh Ngôn ngẩng mắt nhìn, nhưng ở lại đây tiếp tục xem đôi tình nhân thân mật cũng không phải tác phong của hắn, lại lần nữa trừng mắt nhìn người vài lần, Thẩm Khuynh Ngôn liền hùng hùng hổ hổ rời khỏi Đông Cung.
Giang Vọng Tân bị hôn đến ngây người, chờ cậu hoàn hồn đẩy người ra, đã không còn bóng dáng Thẩm Khuynh Ngôn đâu.
"Huynh trưởng," Giang Vọng Tân thấp giọng, "Huynh lại đang làm gì thế?"
Giang Nam Tiêu giơ ngón tay cọ qua cánh môi cậu, "Không thể hôn sao?"
Giang Vọng Tân quay mặt đi, đương nhiên là không phải không thể hôn, chỉ là, "Sao lại làm trước mặt Thẩm đại ca...ưm..."
Lời cậu còn chưa nói xong, môi đã lại lần nữa bị lấp kín.
Giang Vọng Tân nhìn đôi mắt đen sâu thẳm trước mặt, còn có gì không hiểu. Cậu trong chốc lát rất có chút dở khóc dở cười, thẳng đến khi được buông ra mới nói: "Lần này còn phải nhờ..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT