Giang Vọng Tân dường như không thấy Lận Diễm đang bước về phía mình, hay nói cách khác, giờ phút này cậu đã hoàn toàn mất đi khả năng suy nghĩ, cả người đang chìm đắm vào trong dòng suy nghĩ của riêng mình.
Rối bời, đau khổ, dường như cậu đang đứng bên bờ vực sụp đổ. Giang Vọng Tân không thể chấp nhận được câu trả lời của Lận Diễm.
Lận Diễm nhìn dáng vẻ thất thần, biểu cảm hơi trống rỗng của Giang Vọng Tân, trong mớ suy nghĩ hỗn loạn cuối cùng cũng có một tia tỉnh táo, ngay sau đó tức giận quát: "Ngươi đang nghĩ gì vậy?"
Hắn gần như bị suy đoán của mình làm cho phát điên: "Ngươi nghĩ đến Lận Kê?!"
Thanh kiếm trong tay Lận Diễm dường như run rẩy, mũi kiếm chĩa thẳng vào Giang Vọng Tân. Người nọ vẫn không mảy may để ý đến hắn, phát hiện này càng khiến Lận Diễm không thể chấp nhận nổi.
Dựa vào đâu chứ? Hắn mới là người có chung ký ức với Giang Vọng Tân, dựa vào đâu mà giờ phút này đối phương lại toàn tâm toàn ý nghĩ về một người khác.
Ánh mắt Lận Diễm đầy vẻ không cam lòng, trong mắt tràn ngập phẫn hận: "Giang Vọng Tân!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play