Hai người nói chuyện một lát, Tái Thanh Chính đứng dậy đứng trước mặt Giang Vọng Tân, “Vậy bắt đầu thôi, thuốc này cứ nửa tháng lại đắp một lần.”
Giang Vọng Tân gật đầu, cậu nhìn Tái Thanh Chính, chóp mũi bỗng nhiên ngửi thấy một mùi hương thơm u nhã tỏa ra khi đối phương đến gần. Nếu bản thân cậu lúc trước không tiếp xúc với đối phương, cậu tất nhiên sẽ không nghi ngờ Tái Thanh Chính.
Hiện giờ, Giang Vọng Tân lại chỉ biết kinh ngạc cảm thán với sự ngụy trang của đối phương.
Đợi Tái Thanh Chính đắp thuốc được một nửa, cậu ta đột nhiên nhớ ra điều gì đó, “Suýt nữa quên mất, ta còn chế một ít thuốc viên, vừa rồi hình như quên mất không mang theo.”
Giang Vọng Tân đang nhắm hai mắt, thuốc mát lạnh được đắp trên mí mắt cậu, toàn bộ vùng mắt đều phải bôi, còn cần chờ một đêm mới được.
“Tí nữa ta bảo Yến Lai đi cùng thần y đi lấy.” Cậu đề nghị.
Tái Thanh Chính vừa hay cũng lười tự mình đi một chuyến, cậu ta liếc nhìn Yến Lai vẫn đang không ngừng nhìn trộm mình ở cạnh cửa, đối mặt với người kia làm động tác hình nắm đấm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT