“Sao lại thế này!” Giang Nam Tiêu kìm nén cơn giận, che đi khóe môi của người đang ở trong lồng ngực dù đang hôn mê nhưng máu vẫn không ngừng tràn ra.
Lưu y sư lập tức quỳ xuống, “Đại công tử tha tội, tiểu nhân chữa không được… Bệnh của hầu gia là tâm bệnh, đã bị tổn thương đến phế phủ, thêm vào mấy ngày nay tâm tình không tốt… Khí huyết rối loạn, còn có… còn có…”
Nói đến đây, Lưu y sư bắt đầu lắp bắp, đầu cúi sát ngực, như thể lời tiếp theo sẽ làm tính mạng ông khó giữ.
Giang Nam Tiêu không ngừng lau máu cho Giang Vọng Tân, chẳng bao lâu máu đã thấm đầy lòng bàn tay hắn, hắn lấy khăn, cùng với tiếng ho khan kịch liệt của đối phương, một màu đỏ tươi lập tức thấm ướt khăn.
“Nói.” Hắn hạ thấp giọng, tựa như lo lắng quấy rầy người trên giường, ngay cả hơi thở cũng cố gắng kìm nén lại, sợ ảnh hưởng đến đối phương.
Lưu y sư nhắm mắt chấp nhận số phận.
“Hầu gia dường như… dường như quyết tâm muốn chết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT