Hai người đối diện nhau một lúc, ánh mắt Dung Thư dần sáng lên, nét mặt vừa nãy còn u ám, nặng nề cũng từ từ trở nên sinh động hơn, không kìm được mà nở nụ cười.
Hơi thở Giang Vọng Tân trở nên nặng nề, cậu vươn tay kéo rèm lại, đầu tựa vào đó, mày nhíu chặt: “Hồi phủ.”
Yến Lai vừa mới ngồi xuống, lập tức nhận ra trạng thái cậu có gì đó không ổn: “Hầu gia, ngài sao vậy?”
Bên ngoài nghe thấy tiếng động, Lâm Tam lập tức thúc ngựa, xe ngựa liền chậm rãi rời khỏi phố.
Giang Vọng Tân cảm nhận thân xe rung lắc, ánh mắt lén lút nhìn trộm cậu dần dần biến mất, lúc này mới bắt đầu hô hấp trở lại, chỉ là vẫn còn hơi dồn dập.
“Hầu gia!” Yến Lai hoảng sợ, vội vàng tiến lên đỡ lấy cậu.
Giang Vọng Tân cố bình tĩnh lại, lắc đầu với nó, môi khẽ mấp máy nhưng chẳng nói được gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT