Xe ngựa chạy vững vàng đến trước cửa cung, vừa xuống xe, cậu liền thấy một đoàn người đang vội vã đi về phía cửa cung.
Đối phương cũng chú ý tới cậu.
Ổ Ngạn cùng phụ thân vào cung, thoáng trông thấy xe ngựa của phủ Giang hầu, lúc nhận ra người vừa bước xuống là Giang Vọng Tân, hắn kinh ngạc hỏi: “Hầu gia, sao ngài lại tới đây?”
Đi phía trước, Ổ Khang Bình cũng dừng bước, Bình Xa Hầu là một trung niên nam tử cao lớn, cường tráng. Ổ Ngạn không giống cha mình lắm, hai cha con chỉ có đường nét khuôn mặt và thần thái là có phần tương đồng, có thể thấy Ổ Ngạn giống mẹ là Bình Xa Hầu phu nhân nhiều hơn.
Hai người đồng thời nhìn sang, khi ánh mắt lướt qua miếng ngọc bội ở bên hông đối phương, Bình Xa Hầu từ trước đến nay luôn thành thục ổn trọng, lúc này thiếu chút nữa loạng choạng ngã.
Ổ Ngạn cũng mềm nhũn cả hai đầu gối, nhưng cuối cùng vẫn nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cha mình.
Thần thái hai người đều kỳ dị, dù chỉ trong chớp mắt đã dời tầm nhìn đi nơi khác, nhưng Giang Vọng Tân vẫn nhận ra vài phần không ổn. Cậu cúi xuống nhìn hông mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play