Cả người Giang Vọng Tân bị người phía sau ôm chặt vào trong lồng ngực rộng lớn, bàn tay to lớn che kín đôi mắt cậu, bên mũi khẽ ngửi thấy thoảng mùi máu tanh xen lẫn hơi thở quen thuộc, khiến cậu cảm thấy đặc biệt yên tâm.
Cảnh máu tươi bắn tung tóe vừa nãy dường như chỉ là ảo giác, ý thức cậu mơ hồ, thân thể vốn đang căng cứng dần dần thả lỏng.
Đôi môi Giang Vọng Tân khẽ mấp máy, từ cổ họng bật ra tiếng thều thào rất nhỏ, gần như không thành lời, “Huynh trưởng.”
Trái tim rõ ràng quặn đau dữ dội, nhưng Giang Nam Tiêu lại không thể để lộ ra dù chỉ một chút, bởi vì bất kỳ sự khó chịu nào cũng sẽ khiến thân thể vốn đã yếu ớt ở trong lòng ngực hắn càng thêm nghiêm trọng.
Hơi thở hắn gấp gáp, chỉ có thể cố sức kiềm chế, “Huynh trưởng ở đây.”
Giang Nam Tiêu ôm chặt lấy người, như thể đang ôm báu vật mà mình đã lỡ làm mất đi rồi tìm lại được. Những gân xanh nổi trên mu bàn tay, hắn muốn dùng sức ôm chặt nhưng lại không dám.
“Hầu gia!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play