Hai người lần lượt rời giường. Triệu Nhân dẫn Yến Lai mang nước vào, vừa trông thấy Giang Vọng Tân, ông suýt nữa rơi nước mắt, “Hầu gia, ngài khỏe lại rồi.”
Giang Vọng Tân gật đầu, khẽ mỉm cười với ông.
Triệu Nhân còn muốn nói gì đó, nhưng liếc thấy đại công tử bên cạnh, cuối cùng vẫn là lặng lẽ nuốt lời lại. Ông quay sang bịt miệng Yến Lai lại: “Được rồi, đi bưng đồ ăn lên, Hầu gia ngất... ngủ lâu như vậy chắc là đói rồi.”
Yến Lai ánh mắt mong chờ, nhìn chằm chằm Hầu gia nhà mình đầy lưu luyến, không hề có chút chống cự mà bị Triệu quản sự kéo ra ngoài.
Giang Vọng Tân cùng Giang Nam Tiêu rửa mặt. Như thường lệ, người kia vắt khô khăn rồi đưa cho cậu. Giang Vọng Tân đưa tay nhận lấy, ánh mắt dừng lại trên đôi tay thon dài của Giang Nam Tiêu.
Chính đôi tay này tối qua đã nâng lấy mặt cậu, khiến cậu không thể nào trốn thoát.
Giang Vọng Tân đột nhiên ngẩng đầu, rồi dời mắt đi, nhưng chỉ trong chớp mắt đã va phải ánh mắt của Giang Nam Tiêu, khiến tim cậu khựng lại một nhịp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play