Giang Vọng Tân khẽ cúi mắt, để mặc đầu ngón tay của huynh trưởng lướt qua mặt mình. Hơi thở cậu nhẹ nhàng, đợi đến khi bàn tay ấm áp ấy rời đi, hô hấp mới dần trở lại bình thường.
Cậu ngước mắt nhìn hắn một cái, rồi lại cụp xuống.
“Cảm ơn Thẩm tướng quân.” Giang Vọng Tân lướt qua huynh trưởng, quay sang nói với Thẩm Khuynh Ngôn.
Thẩm Khuynh Ngôn nhấc đệ đệ mình lên. Dáng người Thẩm Khuynh Dã trông có phần vạm vỡ hơn hắn một chút, nhưng động tác của Thẩm Khuynh Ngôn lại vô cùng nhẹ nhàng, vững vàng: “Vọng Tân không cần khách sáo.”
Thẩm Khuynh Ngôn cười, nói thêm: “Xem ra lần này không thể ngồi xuống ôn chuyện thoải mái được rồi.” Trên vai hắn còn một Thẩm Khuynh Dã, quả thật là không tiện để trò chuyện.
"Nếu Thẩm tướng quân có thời gian, có thể ghé qua hầu phủ chơi." Giang Vọng Tân nói, nhưng từ đầu đến cuối, ánh mắt cậu chưa từng liếc nhìn người đang nằm trên vai Thẩm Khuynh Ngôn dù chỉ một lần.
Cậu không ghét Thẩm Khuynh Ngôn, ngược lại, sau vài lần tiếp xúc, cậu còn khá có thiện cảm với người này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play