Chu Diệu đặt cây tre đã được đo và đánh dấu xuống đất rồi bắt đầu bước quan trọng nhất của việc làm ghế tre.
Cưa và tạo rãnh.
Trên mặt đất phủ đầy bụi tre, chỉ cần một cơn gió nhẹ là bụi tre bay đầy trời. Anh giải thích trong lúc bận rộn: “Anh là đi tìm bác cả của em nhưng bảo hai người bọn lão Phương đi tìm trưởng thôn. Bà già kia rất cẩn thận, còn bảo mấy đứa nhóc đi theo dõi anh.”
“Mấy đứa nhóc đó tưởng anh mù không nhìn thấy chắc?”
Ôn Duyệt tự tưởng tượng ra cái hình ảnh kia.
Mấy đứa nhóc trốn trốn tránh tránh nhìn chằm chằm Chu Diệu, tự cho là đã trốn rất kỹ nhưng thực tế Chu Diệu chỉ cần liếc nhìn qua là có thể thấy rõ ràng.
Cô không nhịn được, phụt cười ra tiếng, đôi mắt cong lên thành hình trăng khuyết: “Vậy chuyện này đã giải quyết xong chưa? Bọn họ sẽ không đến gây rắc rối nữa đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT