Gió đêm thổi rất mát mẻ.
Chu Diệu cong môi, đồng ý: “Được.”
Bên kia, Lý Danh Kim đang nghiêm túc phê bình đám người nhà họ Lý. Cha anh ta là trưởng thôn, hơn nữa đám người nhà họ Lý còn bị bắt tại trận, vâng vâng dạ dạ không dám hé răng.
Bà Lý lúc này thậm chí một cái rắm còn không đánh ra được, cảm thấy rất hoang mang. Tại sao lại bị bắt được? Tại sao Chu Diệu lại ở đây? Chu diệu ở đây thì cũng thôi đi, sao Lý Danh Kim cũng ở đây?
Nếu Lý Danh Kim không có ở đây, bà ta còn có thể mặt dày mà la lối khóc lóc không chịu thừa nhận, nhưng Lý Danh Kim không những ở đây mà anh ta còn là con trai của Lý trưởng thôn……
“Bà Lý, chuyện lần này của các người thật không đạo nghĩa, tự mình đạp hư hoa màu rồi lại đổ lỗi cho Chu Diệu. Chỉ riêng việc đạp hư hoa màu cũng đủ để đại đội mở cuộc họp lớn công khai giáo huấn nặng nề một nhà các người!”
Lý Danh Kim rất tức giận: “Đó là hoa màu, là lương thực, là huyết mạch của tất cả chúng ta! Nhìn xem các người đã lãng phí hết bao nhiêu lương thực? A? Nhìn xem các người đem hoa màu đạp hư thành dạng gì rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play