Không sai, đây là một chuyện xưa kinh điển kiểu như: tôi yêu anh, anh không yêu tôi, tôi sẽ cho người anh yêu đi đầu thai luôn.
Nhưng Cố Mật Như lại không hoàn toàn làm theo lời thoại, vì lời thoại thật sự quá khiến người ta nổi da gà, lại còn có rất nhiều trợ từ như “nè” này kia, Cố Mật Như thật sự không nói ra nổi.
Đại khái là như vậy. Cố Mật Như thuộc kiểu người thích tóm tắt tinh thần cốt lõi.
Cảnh tượng rơi vào bế tắc trong chốc lát, lúc này Phó Du Nhi, người đứng sau Lâm Chung, bỗng mở miệng nói chuyện, cô vừa mở miệng thì nước mắt đã như mưa, chẳng khác nào đang có nhạc nền bi thương vang lên vậy.
“Ta không quyến rũ Túc Vương, là Túc Vương nhốt ta trong phủ này, là hắn muốn ta ở bên cạnh hầu hạ… ta… á!”
Phó Du Nhi có dáng vẻ của một đóa bạch liên thanh thuần, hơn nữa cô lại đi theo hướng kịch khổ tình, trên người gánh mối thù thâm sâu như biển nên vừa khóc liền trông vô cùng đáng thương.
Cố Mật Như siết chặt con dao trong tay, cố ý chĩa thẳng vào đầu Phó Du Nhi khi cô ấy mới nói được nửa câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play