Maine nhìn sang Long Đằng, nhắc nhở: “Đừng quên những gì cậu đã hứa. 
Long Đằng bĩu môi, hai má mũm mĩm phồng lên: “Biết rồi, cậu bảo đánh ai tôi mới được đánh chứ gì! Cậu đừng nói với tôi là cậu mặc kệ, để người ta bắt nạt đó nhé?”
Ánh mắt Maine lóe lên sự sắc bén: “Đương nhiên là không.” 
Ở phía xa vang lên tiếng ồn ào, năm chiếc xe bay con thoi cỡ lớn đậu trên sân thể dục đồng loạt mở cửa trước và sau. Các thí sinh đi về phía cửa, có người cãi nhau vì thứ tự xe.
Bạch Kiểu nhắc nhở: “Lên xe trước đã.” Cậu nở nụ cười nhẹ, giọng ôn hòa: “Thật ra tôi rất mong có người tới cản trở chúng ta.” 
Tạ Sâm vốn còn đang lo lắng nhưng nhìn vẻ hào hứng của Long Đằng, lại thấy Maine và Bạch Kiểu bình thản, bỗng cảm thấy an tâm. 
Y đi theo đồng đội về phía xe bay, vừa đi vừa ngoái đầu hỏi Bạch Kiểu: “Cậu mong đợi cái gì?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play