Năm người Tạ Sâm đã đến điểm hạ cánh trước bảy giờ, Maine và Lý Hữu lần lượt liên hệ với phi thuyền. Một tiếng rưỡi sau, hai chiếc phi thuyền lần lượt đến.
Lý Hữu lại cảm ơn họ lần nữa sau đó bốn người Tạ Sâm lần lượt lên phi thuyền để trở về.
“Hạ cánh ở bãi đỗ xe bìa rừng.” Tạ Sâm nói với người lái thuyền sau đó nhắc Long Đằng: “Cậu liên hệ với Kim Bài, chúng ta cần ít nhất bảy chiếc phi thuyền lớn mới chở hết bọn chúng.”
Một đám Khế ước thú cao cấp chạy nhông nhông trên đường quá phô trương, hơn nữa thân hình của chúng nó quá to, dễ gây tắc nghẽn giao thông, dùng phi thuyền chở thẳng đến Kim Bài là tiện nhất. Phi Ưng Thú thì dễ hơn, nó có thể bay, hoàn toàn không cần phải lo.
Long Đằng gật đầu, gọi điện cho cha mình, cậu ta nói thẳng là mượn khu nuôi dưỡng của Kim Bài. Cha cậu ta hỏi cậu ta muốn làm gì, cậu ta tươi cười nói: “Nuôi Khế ước thú đó!”
“À, không phải Khế ước thú của con đâu, là mấy con con gặp trong rừng.” Cậu ta vừa nói vừa hỏi Tạ Sâm: “Cậu làm ở khu nào?”
“Chi nhánh khu An Quảng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT