Trong đêm khuya vắng lặng, nhà nhà đều đã đóng cửa nghỉ ngơi.
Những cành cây xiêu vẹo vươn mình trong hành lang, bị ánh trăng mờ ảo chiếu bóng lên tường. Một bóng người lén lút, ôm một người dáng vẻ gầy yếu, khoác áo choàng, không rõ nam nữ, rẽ qua khúc quanh hành lang, chui vào giữa hai cánh cửa cổ điển. Người trong lòng có lẽ vừa được vớt lên từ biển, toàn thân ướt sũng, chiếc áo choàng đen bị dính ướt nên không thấy rõ vết nước, nhưng lại nhỏ giọt không ít nước xuống bậc thềm ven đường.
Ninh Tịnh ôm quả cân trong lòng đi một đoạn đường dài, tinh thần lại căng thẳng tột độ, lúc này mới chật vật duỗi chân đá cửa lại, rồi thở phào một hơi thật dài. Gió đêm từ khe cửa lùa vào phòng, làm tung bay tấm lưới che cửa sổ lò sưởi. May mà ngọn đèn dầu đặt trên sàn có chụp đèn che chắn, bị gió thổi lém một chút nên không bị tắt.
Vào phòng, một bàn tay tái nhợt mảnh khảnh vươn ra từ dưới áo choàng, móng tay sắc nhọn, giữa các đốt ngón tay có màng trong suốt, bàn tay đó kéo phắt chiếc mũ trùm xuống, để lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn tò mò: “Hi Di Nhĩ, đây là hang ổ của cô à?”
Chiếc áo choàng chỉ có một chiếc khuy đồng, mũ trùm tuột xuống, kéo cả chiếc áo lệch đi, vị trí đáng lẽ là đùi người, lại lộ ra một chiếc đuôi cá màu xanh biếc trơn tuột! Có lẽ vì phấn khích, phần cuối đuôi cá còn không ngừng vui vẻ quẫy đạp trong không khí, kêu lên bành bạch.
Ninh Tịnh chạy một mạch, thở hổn hển như trâu mà đá văng cánh cửa phòng tắm phía sau.
Đây là phòng tắm lớn nhất trong ngôi nhà này. Gió biển rất lớn, rõ ràng chiều nay mới lau dọn xong, lúc này vách hồ đã khô cong, cũng may không có rêu xanh, trông rất sạch sẽ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play