Cô không chỉ thân mật với một con dị thú khác như vậy, mà còn vì nó mà quên bẵng mình, thậm chí còn lừa dối mình…
Carl Lạc nhìn Ninh Tịnh chằm chằm, sắc mặt không ngừng biến đổi, hai tay vẫn ôm lấy cằm Ninh Tịnh, chỉ là năm ngón tay lại không tự giác mà từ từ dùng sức, những móng tay sắc bén có thể rạch bụng cá vốn đã thu lại, trong một thoáng sơ ý đã để lại một vệt máu nhàn nhạt trên cổ Ninh Tịnh.
Động vật khi tức giận, thường không tự giác mà phình to cơ thể, giống như con người tức đến sùi bọt mép. Carl Lạc không để ý, hai bên mang cá của cậu đã hơi hơi phồng lên. Nếu đây là ở trong nước, e rằng cậu đã phun ra một chuỗi dài bong bóng.
Cổ bị rạch da, Ninh Tịnh đau đến nhíu mày, nắm lấy cổ tay Carl Lạc, Carl Lạc như bừng tỉnh khỏi cơn mê, buông lỏng tay, giấu tay xuống dưới mặt nước biển.
“Đúng rồi, tôi có chuyện muốn nói với cậu.” Ninh Tịnh vỗ đầu một cái, lúc này mới nhớ ra một trong những mục đích của chuyến đi này.
Cô hiện tại là người bị thương, nếu cứ chạy ra ngoài suốt, không chỉ vết thương chậm lành, mà còn có thể gây nghi ngờ —— cho dù là người thần kinh thép đến đâu, chỉ sợ rằng cũng có thể nhận ra điều không ổn.
Cho nên, trước khi vết thương hoàn toàn bình phục, cần phải giảm bớt việc gặp mặt Carl Lạc, đây là để bảo vệ cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play