Lần này Tô Thanh Hòa lại thu hoạch đầy túi. Cô may quần áo cho mẹ Cố, mẹ Cố cho cô mấy xấp vải, còn có thêm ít đậu nành. Đây đều là vật tư phúc lợi của Phó chủ tịch huyện Cố cả.
Với cô, những thứ này đều là tài nguyên có thể tái tạo, thế nên cô cũng chẳng khách sáo với nhà chồng.
Lúc Tô Thanh Hòa về nhà thì trời vẫn còn sớm, các anh trai và chị dâu của cô đều đi làm, còn Cao Tú Lan thì đang dọn dẹp chỗ củi mà bọn trẻ con đã nhặt về. Đại Bảo dẫn Nhị Bảo ra ngoài chơi, Đại Nha, Nhị Nha và Tam Nha thì đang giúp Cao Tú Lan làm việc.
Tam Nha láo liên nhìn khắp nơi, thấy Tô Thanh Hòa đạp xe về thì lập tức lon ton chạy đến: “Cô ơi, cô về rồi!”
“Ừ.” Tô Thanh Hòa dắt xe vào sân, sau đó nhét vào túi cô bé ít đậu nành: “Chia cho chị cả với chị hai đi này.”
Tam Nha lập tức cười tít mắt, vui vẻ chạy đi.
Cao Tú Lan xụ mặt: “Suốt ngày chỉ nhớ đến đồ ăn của cô chúng mày. Đó là đồ do cô chúng mày mang từ nhà chồng về đấy, quý lắm. Chẳng biết giữ thể diện cho cô chúng mày gì cả!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT