Bây giờ đã cuối năm, chuyện công việc chỉ có thể đợi đến sau Tết mới tính tiếp. Hơn nữa, còn phải nhờ vợ chồng Cố Trường Bình chạy vạy lo liệu nên trong thời gian ngắn chắc chắn cô không cần đi làm. Vì vậy, sau bữa trưa, nhìn thấy mọi người trong nhà họ Cố ai đi làm thì đi làm, ai đi học thì đi học, Tô Thanh Hòa cũng chuẩn bị ra về.
Mẹ Cố lưu luyến không nỡ xa. Trước đây khi còn có Trường An ở nhà, ít ra bà còn có người bầu bạn. Bây giờ Trường An nhập ngũ rồi, ngay cả con dâu cũng định về nhà mẹ đẻ, bà cảm thấy mình bị bỏ rơi, thật sự quá đáng thương!
“Thanh Miêu Nhi à, đợi qua Tết, mẹ bảo anh con qua đón con, dọn đồ sang đây ở luôn đi. Chỉ cần về nhà mẹ đẻ lúc nghỉ lễ thôi. Cứ ở phòng của Trường An, phòng đó hướng nắng, sáng sủa, ngủ cũng dễ chịu nữa.” Bà ra sức kể về những điều tốt đẹp nhằm thuyết phục cô.
Tô Thanh Hòa vội vàng an ủi: “Mẹ, con về còn phải nói với gia đình một tiếng. Mẹ cứ ở nhà giữ gìn sức khỏe, con chắc chắn sẽ thường xuyên đến thăm mẹ mà.”
“Được rồi, mẹ ở nhà chờ con nhé!” Mẹ Cố nói giọng đầy tủi thân.
Hai cô con dâu của nhà họ Cố nhìn cảnh này mà ê hết cả răng.
Mẹ chồng hoàn toàn không thèm để hai nàng dâu này vào mắt nữa rồi! Bà ấy có chồng, có con trai, con dâu, thậm chí có cả hai đứa cháu, thế mà vẫn thấy mình như một bà lão cô độc bị ruồng bỏ…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play