Sau khi rời khỏi nhà họ Cao, Tô Thanh Hòa cứ thấy không được thoải mái: “Mẹ, lần sau mình cũng mang ít đồ ngon đến cho bà ngoại đi.”
Cao Tú Lan liếc nhìn con gái mình: “Ăn cái gì mà ăn, con có mang qua thì bà cũng không ăn đâu. Bà ngoại con cũng như mẹ, cái gì cũng luôn nhường hết cho con cháu, chứ mình thì một miếng cũng tiếc. Mẹ cũng có mang qua rồi đấy chứ, nhưng bà ấy cũng chẳng nỡ ăn, để cho người khác ăn mất thôi. Mẹ không chịu thiệt như vậy đâu.”
Tô Thanh Hòa gật gù. Người lớn nhịn ăn để dành cho con cháu là một chuyện rất cao cả.
Nhưng mà, con của bà ngoại chính là mẹ cô, còn con của mẹ chính là cô...
Thôi kệ, bất kể mẹ có đồng ý hay không, lần sau đến nhà bà ngoại, Tô Thanh Hòa nhất định sẽ mang đồ ăn đến. Dù bà ngoại có ăn hay không thì đó cũng là tấm lòng của cô. Lần nào cũng chỉ mang hai quả trứng đi mà xách cả đống đồ về, nghĩ sao cũng thấy ngại.
Vừa ra khỏi thôn, Tô Thanh Hòa đã thấy dì cả của cô, Cao Tú Hồng, đang đứng bên đường đợi sẵn.
Tự nhiên Tô Thanh Hòa thấy căng thẳng hơn hẳn, chẳng lẽ dì cả chờ ở đây để gây sự… Nghĩ cũng đúng thôi, đều là con gái về nhà mẹ đẻ mà mình xin tí đồ ăn thì không được, trong khi chị em ruột lại được mang cả đống đồ về. Kiểu gì trong lòng cũng thấy bất công cho mà xem.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT