Thời này vẫn chưa có máy may. Sau khi cắt vải xong, Lâm Thục Hồng phải may quần áo từng đường kim mũi chỉ.
Tô Thanh Hòa còn xâu chỉ cho cô ấy, ai ngờ lại phát hiện chỉ quá thô, không tài nào nhét vào lỗ kim được.
Đinh Quế Hoa không nhịn được: “Em gái, để chị làm cho.” Sau đó lấy kim chỉ, bỏ đầu chỉ vào miệng liếm rồi nhéo một lát, cuối cùng thành thạo xỏ vào lỗ kim.
Tô Thanh Hòa: “…” Đột nhiên hoài niệm ngày xưa ghê, quần áo gặp vấn đề gì thì chỉ cần đưa 10 đồng cho dì ở khu chung cư là giải quyết được ngay.
Cũng không cần may quần áo, trực tiếp mua đồ may sẵn. Có nhiều mức giá, tiện lợi biết bao.
Buổi tối, Tô Thanh Hòa nằm trên giường trò chuyện cùng hệ thống.
“Hệ thống, các cậu có thể thưởng quần áo may sẵn không? Tôi thật sự không muốn làm việc… Tôi không tài nào hiểu nổi, tôi cảm thấy tôi không có tài năng đó đâu. Cậu xem, vật tư thời đại này thiếu thốn biết bao, một mảnh vải nhỏ cũng khó kiếm, cho tôi may đồ chẳng phải lãng phí sao? Hơn nữa Kỷ nguyên Vũ trụ của các cậu còn phải tự may quần áo mặc nữa hả? Không hợp lý chút nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play