Cao Tú Lan không ngờ Tô Đại Căn lại thật sự nghe được lời dặn của bà ấy, thật sự đưa một chiếc nồi sắt tới.
Không chỉ là nồi sắt mà còn có lương thực, hơn nữa còn là lương thực tinh như gạo trắng. Bà ấy có thể chừa lại một phần cho Thanh Miêu Nhi ăn, còn một phần mang đi đổi lương thực thô. Gạo trắng tốt cỡ này, chí ít phải đổi một nửa, có thể đổi được 10 ký lương thực thô chất lượng thượng thừa, ăn không bị cứa họng.
Tiết kiệm một chút thì có thể ăn khoảng 10 ngày.
“Ôi Đại Căn, đúng là đời này tôi không nhìn nhầm ông mà. Ông là một người chồng quá tốt, đi rồi mà vẫn nhớ thương gia đình. Chồng nhà ai cũng không có năng lực bằng ông.”
Cao Tú Lan không ngờ mình thủ tiết khi còn trẻ, một mình nuôi nấng mấy đứa con lớn lên, đến chừng này tuổi mà vẫn được hưởng phúc từ chồng mình.
Đúng là ông trời có mắt, ngay cả ông trời cũng thấy nỗi vất vả của bà ấy.
Chuyện vui cỡ này thì sao lại không chia sẻ với người khác chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT