Diêu Kính Song vừa định bước ra đóng cửa thì vấp phải kết giới do Khương Tịch Châu bố trí.
Hắn có phần xui xẻo, đụng ngay kẻ vừa tiến vào. Nhưng thấy lồng ngực hắn còn phập phồng, Lạc Yến thở phào nhẹ nhõm. Tốt xấu gì người vẫn còn sống.
Nàng nắm chặt tay, tự nhủ: Bình tĩnh, bình tĩnh! Ngay sau đó, từ bóng đen kia mọc lên từng cây măng, dáng vẻ mảnh khảnh, giống người mà không phải người.
“Ta tưởng ngươi đã chết rồi. Ta đến chỉ để thiêu thi thể ngươi là xong.” Một giọng nam khàn khàn vang lên sau lưng nàng.
Lạc Yến nghe mà khó hiểu, nhưng không đáp. Tiếp đó, nàng nghe hắn thở dài: “Lạc Yến, ngươi thật… khó giết quá. Chẳng lẽ cơm ta đưa không ngon sao?”
Lạc Yến: “…”
Cơm? Cơm gì chứ? Nàng bất giác nhìn sang góc kia, nơi có bát cơm đầy đặn, giờ bị nước mưa hắt ngập tràn. Nước luộc phân tầng, trông không thể ăn nổi, nhưng chiếc đùi gà bên trên lại có một vết răng nhỏ. Nàng nhìn xuống, thấy một con chuột chết nằm cạnh, như thể không kịp chạy xa đã chết cứng, bụng lật lên trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play