Tu sĩ kia đến khi chết cũng không hiểu “sai” của thiếu niên có nghĩa gì, càng không hiểu tại sao hắn lại vì một bức họa mà tra tấn họ suốt hai ngày. Xương cổ hắn như bị mất đi tụ lực, đầu mềm nhũn ngã sang một bên như quả bóng mất hơi.
Ngọn lửa xanh lam bùng lên trong lòng bàn tay thiếu niên, trong nháy mắt đã thiêu rụi bản vẽ thành tro, tro tàn lơ lửng bay vào màn mưa rồi mất dạng.
Ngự Thủy Kiếm hóa thành những hạt sáng nhỏ trở về vỏ kiếm sau lưng thiếu niên.
Hắc khí trên người hắn ngày càng đậm hơn, hắn đứng lẻ loi giữa rừng cây tối đen, lạnh lùng nhìn mấy thi thể dưới đất. Toàn thân đầy mùi máu tanh như một cô hồn dã quỷ mang nghiệp chướng nặng nề.
Rất lâu sau đó, hắc khí vẫn cứng đầu không tan. Khương Tịch Châu ngước mắt nhìn trời, tay bấm một quyết làm bộ quần áo trắng bị máu nhuộm đỏ trở lại sạch sẽ như ban đầu, hắn thản nhiên bước qua vũng máu, bắt đầu xuống núi.
Khi quay trở lại sân, hắn thoáng nhìn thấy một bóng người đang ngồi trước cửa. Nàng cầm ô che mưa cho lũ kiến trên mặt đất, tay cầm một chiếc bánh gạo nếp chậm rãi bẻ vụn từng mảnh nhỏ cho chúng.
Một chiếc đèn với ánh sáng mờ nhạt được đặt ngay ngắn bên chân nàng, chiếu sáng gương mặt nhỏ nhắn cùng mái tóc mềm mại buông sau lưng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT