Úy Nam nhanh chóng tháo từng thứ trên người mình đặt xuống đất. Nhìn những thứ mà ba mẹ cất công chuẩn bị, phân loại và gói ghém cẩn thận, trong lòng Úy Nam cảm thấy khó chịu đến muốn khóc. Nhưng cô biết hiện tại tuyệt đối không phải là lúc để khóc.
Tiểu Bội vẫn còn ở bệnh viện, cô đã biến mất cả ngày hôm nay nên đừng nói gì đến việc làm thủ tục xuất viện cho cô bé, ngay cả cơm trưa cũng không đưa đến bệnh viện. Không biết cô bé sốt ruột đến mức nào.
Cô dọn những thứ mang về từ hiện đại vào nhà bếp bằng tốc độ nhanh nhất có thể.
Đặt máy nấu ăn tự động và nồi cơm điện dưới đáy tủ, thực phẩm thì để ở quầy đựng thức ăn.
Lúc này Úy Nam đã biết, quả thật mọi chuyện đúng như ba mẹ cô đã nghĩ, chỉ có những thứ mang trên người mới thể mang theo đến thế giới này, còn những thứ đặt bên cạnh cô thì không thể.
Vì vậy, một túi gạo to, một thùng mì và một thùng dầu ăn vừa mua trước đó, cùng với những thứ ba ba mua về như trái cây, bánh kem… đều không thể mang đến đây.
Còn tất cả những thứ cô mang trên người, đến cả cây chổi và cái ky hốt rác cũng theo cô về đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play