Nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng mềm mại của Úy Nam, lại nhìn vào đôi mắt trong veo như nước của con gái, dù đã nghe thấy lời hứa hẹn của cô nhưng Úy Nho Thanh vẫn không cảm thấy yên tâm.
Trước khi con gái rời đi thì ông đã bắt đầu cảm thấy nhớ cô.
Chỉ cần nghĩ đến việc bảo bối từ nhỏ đến lớn đều được ông sủng ái trong lòng bàn tay rất có thể phải đi đến một thế giới xa lạ, mà ở nơi đó ông hoàn toàn bất lực, không giúp được gì cho cô thì Úy Nho Thanh liền không thể kiềm được nước mắt.
Ông đứng dậy, xoay người kéo tấm rèm bên cạnh nhằm che giấu sự thất thố của bản thân. Sau đó quay đầu lại cười nói với Úy Nam:
“Biết rồi thì tốt. Nào, chúng ta đi ra ngoài, hẳn là mẹ con đã chuẩn bị xong cơm tối.”
Mặc dù thời gian vẫn còn sớm, nhưng Lâm Như đã làm một bàn thức ăn thịnh soạn.
Khi nghĩ đến những lời con gái đã nói, ở bên kia mua thứ gì cũng cần tem phiếu, muốn ăn chút thịt cũng rất khó khăn, thế là Lâm Như hận không thể vận dụng hết tài nghệ nấu nướng để chuẩn bị tất cả những món mà con gái yêu thích, nhìn con bé ăn uống no say.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT